Đại Dương Đen là công trình giáo dục tâm lý, cung cấp kiến thức căn bản về
trầm cảm: nó có hình hài, nguồn gốc, sức phá hủy ra sao, có những phương thức
trị liệu nào và mỗi chúng ta có thể làm gì để những người không may mắn được
sống an hòa với nhân phẩm của mình.
Đại Dương Đen - Đặng Hoàng Giang
Cách đây 3 năm, một người anh có hỏi suy nghĩ mình về cái chết của những
người trẻ, mình nhớ thời điểm đó trên mạng nhan nhản những câu chuyện các
bạn trẻ trầm cảm dẫn đến tự tử, “Thật sự vô nghĩa” - mình chia sẻ suy nghĩ
mình với anh, “Họ không thấy rằng cuộc đời thật sự là đáng trải nghiệm sao,
tại sao chỉ vì một chút suy nghĩ nhất thời mà làm điều dại dột như
thế”.
Mãi đến sau này, và khi thực sự trải nghiệm cuộc sống của những người trầm
cảm, mình mới hiểu hơn. Mình đang chỉ thấy cái mà mình thấy, không phải cái
họ thấy, mình đang nhìn thế giới của họ bằng con mắt của mình thế nên đừng
bao giờ vội vàng dùng lăng kính của mình áp đặt cho thế giới này, vì không
phải ai cũng đang đeo cùng một loại kính như bạn.
Trầm cảm được xếp vào nhóm bệnh tâm thần, cứ nghe thấy tâm thần là tự nhiên
người ta hình dung ra cái gì điên điên khùng khùng, một cái gì hạ thấp giá
trị ghê lắm, có người thì từ chối chấp nhận sự tồn tại của nó “ Mình lịch
lãm, sạch sẽ, đẹp đẽ ăn nói gãy gọn, IQ, EQ sáng láng, mình không bị trầm
cảm được” (Nhân vật Xuân Thuỷ - Luật Sư) hay “Tôi cũng rất muốn nói chuyện
này để họ hiểu biết hơn, nhưng không gặp vị nào thích nghe. Họ ác cảm khủng
khiếp với bệnh tâm thần”. (Nhân vật Thạch – 83 tuổi). “Định kiến và kỳ thị
tạo nên rào cản khiến người ta không tìm tới sự giúp đỡ”, chính điều đó đã
tiếp tay cho bệnh ngày càng nặng.
Có lẽ ai cũng dễ dàng chấp nhận được một loại vi rút mang tên Corona, len
lỏi và dần phá huỷ hệ hô hấp, và các cấu trúc khác dẫn đến tử vong, nhưng
nếu mình nói bạn rằng một loại vi rút nào đó đã xâm nhập vào tâm trí rồi dần
dần khống chế mình, điều khiển ý chí và tâm tư và dần phá huỷ niềm tin về
giá trị của bản thân mình chứ mình không hề muốn vậy, mình không thể kiểm
soát tâm trí mình được nữa, liệu bạn có dễ dàng đồng cảm, chả phải trước
đây, mình cũng nghĩ rằng tâm trí mình mà mình không kiểm soát thì ai sẽ kiểm
soát đây đấy sao.
Khi đọc đến dòng tâm sự của Thuỳ Dương, cô sinh viên ngành tâm lý, tim mình
bỗng thắt lại “Mình không muốn người ta nhìn mình và nói: “Nó đã tự tử”.
Mình muốn người ta hiểu rằng, cuối cùng thì trầm cảm đã lấy đi mạng sống của
mình, giống như ung thư hay các bệnh khác vậy”. Trong một so sánh mức độ
khuyết tật của bệnh tâm thần với một số bệnh khác của trường Đại học Eramus
Hà Lan, thì trầm cảm nặng được xem tương đương với tổn thương não vĩnh viễn
hay ung thư vú đã di căn.
Việc thừa nhận “Trầm cảm” là bệnh thật sự công bằng cho chính người rơi vào
hoàn cảnh ấy. Còn điều gì đáng sợ hơn khi trên con đường chống chọi với bệnh
tật lại không một ai đồng hành và đồng cảm.
Đại Dương Đen với mình nó còn hơn cả một quyển sách, là người bạn dẫn
dắt mình đồng cảm với nhân vật, là nhà trị liệu để chữa lành tâm hồn, nó còn
là nhà khoa học phân tích giúp mình hiểu rõ hơn về căn bệnh trầm cảm và nó
biến chúng ta ai cũng đều có thể trở thành nhà trị liệu thật sự. Một cuốn
sách mà đích thị có những đoạn, mình phải đọc đi đọc lại vì sợ bỏ qua một
cảm xúc để hiểu nhân vật hơn, vì sợ bỏ qua một phương pháp để giao tiếp tốt
hơn với người “trầm cảm”.
Đặng Hoàng Giang là một trong những tác giả Việt mình dành nhiều sự kính
trọng và ngưỡng mộ. Ông theo đuổi sự bình đẳng và kêu gọi sự công bằng, thấu
hiểu. Khi ai đó đã sẵn sàng nói lên tiếng nói của họ thì họ nên xứng đáng để
được thấu hiểu phải không?. Đặng Hoàng Giang chính là mang “tiếng nói” ấy
đến với bạn đọc, vì họ xứng đáng có một cuộc sống tốt đẹp hơn, thanhcadu.com chia sẻ.
Fb Hội review sách
Tìm kiếm liên quan dang hoang giang tieu su, dai duong den dang hoang
giang, dang hoang giang sinh nam bao nhieu, tien si dang hoang giang, tim minh
trong the gioi hau tuoi tho, thien ac va smartphone dang hoang giang, dang
hoang giang wiki, buc xuc khong lam ta vo can pdf,