Bài viết này nói về Sách về quê lập nghiệp pdf, Sách Về quê lập nghiệp, Mua
sách Về quê lập nghiệp, Đọc sách Về quê lập nghiệp, Có nên lập nghiệp ở quê,
Người trẻ về quê lập nghiệp.
Review sách Về quê lập nghiệp
Muối 500/1kg, ớt 5000/kg, dưa 3000/kg... trong khi một trái chuối trong siêu
thị tại Sài Gòn đã 7000/trái. Lúa mỗi năm hai vụ, mỗi khẩu tính qua tính lại
vài ba sào đất, gà vịt dăm ba con. Năm nào cũng gió cũng bão, cũng lũ
lụt...
Ở quê làm nuôi thân đã khó thì làm sao có thể nuôi được con ăn học? Thế nên,
bao nhiêu năm nay, con vào Nam học là ba mẹ, ông bà cũng cuốn gói vào cùng,
chật chội, khổ cực mấy, xe ôm, hủ tiếu, vé số hay hàng rong... cái gì cũng
được, dù sao thì cũng có đồng ra đồng vào, mong cho đủ sống, mong cho con cái
nó có cơ hội đổi đời, chứ đời mình thì đổi thế nào được nữa mà đổi. Cái nghèo,
cái khổ, cứ thế mà nó vây mãi.
Những cái gì ngon lành nhất ở quê, được sinh ra từ quê thì lại không chịu ở
lại quê. Người có tố chất, thông minh lanh lợi thì đi học xa, rồi ở lại nơi
đó, xây dựng cơ nghiệp, làm giàu cho đất khách quê người. Từ ông bác sĩ giỏi,
người thầy giỏi, nhà văn, nhà thơ, nhà báo cho tới nhà doanh nhân...
Rồi những người kiếm được tiền ở quê, những người khá giả, họ cũng mang tiền
đi nơi khác mà tiêu. Từ nhức cái răng đến đau cái bụng cũng ra Đà Nẵng vào Sài
Gòn chữa trị. Ở quê tiêu thì tính bằng đồng, nhưng mỗi khi đi du lịch, đi chơi
ở đâu là tiêu tẹt ga...
Người giàu nào mà không muốn cho con học ở trường này trường nọ Sài Gòn, chưa
kể mua nhà mua cửa trong này... Cứ thế, từ nghèo cho đến giàu, tích cóp được
bao nhiêu ở quê rồi cũng bằng cách nay hay cách khác, đồng tiền sau nối đồng
tiền trước, cứ thế mà đi ra khỏi tỉnh.
Tiền không được giữ lại ở quê, cán cân thương mại mất cân bằng... nên kinh tế,
dịch vụ, an sinh xã hội ở quê cũng khó mà phát triển. Không phát triển thì lại
không có cơ hội tiêu tiền, không đủ hấp dẫn để thu hút người giỏi trở về...
Cái trứng có trước hay con gà có trước, cứ trói qua, rồi lại trói lại.
Chưa kể hằng hà những cái khó tưởng chừng rất nghịch lý khác. Như môi trường
đầu tư, lý ra những vùng khó khăn như vậy, thì việc đầu tư phải thuận lợi nhất
mới đúng, có như thế thì nhà đầu tư họ mới về, mới giải quyết được việc làm,
mới nâng cao đời sống người dân...
Nhưng ai đã từng tham gia các dự án đầu tư về các địa phương thì sẽ thấu, thực
sự thủ tục đầu tư về tỉnh lẻ rất nhiêu khê, vô cùng vất vả. Đặc biệt các tỉnh
có chỉ số thu hút đầu tư PCI gần như lúc nào cũng nằm cuối bảng như Quảng Ngãi
thì càng vất vả. Luật thì chỉ có một, nhưng cách hiểu, cách vận dụng thì khác
nhau vô cùng.
Nhiều thói quen cũ, ăn vào cái nếp nghĩ cũng là một rào cản rất lớn cho sự
phát triển. Ở Sài Gòn, cả chục triệu con người, quy mô kinh tế thì ai cũng
biết cả rồi.
Nhưng văn hóa chung là việc ai nấy làm, chim trời cá biển, bạn nào giỏi thì
kiếm được nhiều, không giỏi thì kiếm ít. Mọi người rất ít soi mói, can thiệp
một cách không cần thiết vào nhau. Đúng nghĩa đèn nhà ai nấy sáng...
Nhưng ở quê thì khác, mọi việc rất dễ ồn ào, khá nhiều trường hợp không chết
vì khó khăn kinh tế, không chết vì cạnh tranh, không chết vì sản phẩm... mà
chết vì bị dìm nhau, đúng nghĩa cua trong rỗ, con này chưa kịp bò lên thì con
khác đã kéo xuống. Câu chuyện gần nhất ở một huyện trồng lúa quê tôi, người ta
sẵn sàng phá nhau bằng cách cắt sắt cắm rãi rác vào ruộng lúa để vô hiệu hóa
những chiếc máy gặt.
May mắn là những năm gần đây, giao thông phát triển, hạ tầng các khu công
nghiệp phát triển, nhà máy xí nghiệp lần lược được mọc lên, công nghệ phát
triển, viễn thông phát triển, mô hình chuỗi phát triển... đã góp phần rất lớn
vào kinh tế địa phương. Tỉnh nào giờ cũng có thành phố, có trung tâm thương
mại, đường sá, quảng trường lớn... Nói chung mọi thứ đã tốt hơn rất nhiều lần.
Nhớ năm 2017, một số doanh nghiệp tại Quảng Ngãi sau khi đầu tư những nhà máy
khổng lồ, cần tới hàng nghìn lao động thì lại không tài nào tuyển đủ lao động
để sản xuất, nhiều nhà máy sẵn sàng trả lương bằng hoặc cao hơn trong Sài Gòn
mà vẫn không thu hút được người về. Dù Quảng Ngãi có tới vài trăm ngàn lao
động về quê mỗi dịp tết, nhưng sau tết thì lại vào. Tỉnh cũng tìm nhiều cách
để thu hút lao động nhưng chỉ giải quyết được một phần rất nhỏ.
Trong nguy sẽ có cơ, mong rằng dịch bệnh sẽ làm lộ rõ những điểm yếu và chỉ ra
những cơ hội. Cơ hội để mọi người bớt phụ thuộc quá nhiều vào thói quen "đất
lành chim đậu", thay vào đó, cùng nhau cải tạo vùng đất khắc nghiệt - mà cha
ông đã dành bao nhiêu xương máu mới có được - thành vùng đất có việc làm, có
thu nhập và có thể sống tốt.
Các bạn nhân dịp về quê đợt này, tranh thủ kết hợp tìm việc, có những nhà máy
họ tạm thời dừng hoạt động vì dịch, nhưng sau dịch họ sẽ vận hành trở lại.
Chịu khó tìm và chờ, mình tin cơ hội rất nhiều.
Các doanh nghiệp cũng vậy, đây cũng là cơ hội vàng để tuyển dụng và giữ chân
nguồn nhân lực tốt cho địa phương, nguồn nhân lực đã trải qua môi trường
chuyên nghiệp đào tạo, tác phong công nghiệp cũng đã trang bị...
Bước chân đi xa mơ cầu vồng bảy sắc
Nhớ con sông, bến đò, xao xác những bờ tre
Bảy sắc cầu vồng xứ người mông lung quá
Khi quê hương tha thiết gọi ta về.
Một quyển sách hay đáng để đọc phải không nào, thanhcadu.com chia sẻ.
Tìm kiếm liên quan doc sach ve que lap nghiep,sach ve que lap nghiep pdf,sach
ve que lap nghiep,mua sach ve que lap nghiep,co nen lap nghiep o que,nguoi tre
ve que lap nghiep,lap nghiep o que,ve que lam an